Quyển 1: Ở Đạm Châu - Chương 12: Sự giải thích đơn giản mà thô thiển
Phí Giới mặt đen như than, lạnh lùng nói: "Đương nhiên ta không có tư cách nghi ngờ công pháp mà Ngũ Trúc đại nhân truyền lại cho Phạm Nhàn, nhưng ta rất tò mò là tại sao ngài không tự mình dạy nó ? Phải biết rằng, thằng bé mới có năm tuổi, cho dù nó thông minh đến mấy, việc này cũng quá nguy hiểm. Ngài với tư cách là nô bộc của mẹ nó, chẳng lẽ không nên đứng bên cạnh trông chừng sao." Lời này nghe cũng có lý, đã là cuốn khẩu quyết chân khí vô danh được Ngũ Trúc để lại bên cạnh chiếc nôi của Phạm Nhàn thì đương nhiên y phải có trách nhiệm bảo đảm Phạm Nhàn không luyện đến mức xảy ra chuyện. Phạm Nhàn khó xử liếc nhìn Ngũ Trúc, ánh mắt vô tình dừng lại trên tấm vải đen che đôi mắt của y. Ngũ Trúc chậm rãi mở miệng: "Đây không phải thứ ta để lại cho thiếu gia, mà là tiểu thư để lại." "Cứng ngắc." Phí Giới đã không muốn chọc vào người mù này nhưng giờ thì bực quá không nhịn được nữa: "Tu vi của ngài cao như vậy, chỉ cần chỉ bảo một hai câu, Phạm Nhàn cũ...