Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 6, 2024

Chương 25 : Liễu Ngự Sử ~

Võ Trinh nhìn bộ dạng giả vờ ngầu nhưng lại không dám rụt tay lại của tiểu lang quân, trong lòng cảm thấy cực kỳ thú vị bèn cố ý sờ tới sờ lui rồi mới buông tay. Cô vừa buông thì Mai Trục Vũ lập tức giấu tay vào trong tay áo, cậu vẫn chưa quen với việc tiếp xúc da thịt thân mật với người khác lắm. Nếu người khác đứng quá gần thì cậu sẽ sinh ra cảm giác cự quyệt nhưng nếu là Võ Trinh thì cảm giác không giống, cậu không thấy bài xích mà trái tim còn đập cực kỳ nhanh, khiến cậu mất bình tĩnh. "Sắp đến giờ tan làm của cậu rồi, sao nào, bây giờ cậu sẽ về nhà sao ?" Võ Trinh hỏi. Mai Trục Vũ lắc đầu: "Không, ta phải về quan thự trước." Cậu có chút buồn bực vì những lời nói trong vô thức vừa rồi với Võ Trinh, muốn cứu vãn tình hình, "Nếu nàng có việc quan trọng thì mau đi làm đi, ta về hình bộ."  Mai Trục Vũ  nói xong thì dắt ngựa rời đi. Nhưng đến khi cậu quay lại thì thấy Võ Trinh vẫn đang đứng ở đó. "Ta cũng không có việc quan trọng gì, ta đi cùng cậu nhé...

Chương 24 : Hung khuyển ~

Ngõ Vĩnh Phúc là phủ đệ cũ của Quách Tắc Trung, Nguyên Thượng Thư. Căn nhà này đã bị bỏ hoang nhiều năm, chả ai đến dọn dẹp cả, từ bức tường bên ngoài cho đến bức tường bên trong căn nhà, kể cả nơi ban đầu để cưỡi ngựa đều mọc đầy cỏ dại. Mai Trục Vũ dẫn theo mấy tên quan nhỏ của hình bộ, ngỗ tác, văn thư cùng với một số binh lính đi thằng vào trong. Vừa bước vào thì cánh cửa ọp ẹp đã đổ ầm xuống, một đống bụi mù mịt bay khắp nơi.  Quách Tắc Trung của mười năm trước quyền lực tày trời, căn nhà này được xây dựng trên một khu đất rộng lớn, bên trong nhà lộng lẫy hoa lệ, nghe nói tất cả vật liệu đều vượt quy định về hình dạng và cấu tạo. Sau đó ông ta bị tịch biên chỉ trong một đêm, căn nhà vừa rộng rãi vừa hoa lệ giờ đây đã thành một đống đổ nát. Quách Tắc Trung là quan to hai phẩm, nếu muốn bán căn nhà bị bỏ hoang này thì phải tìm người có cấp phẩm cao hơn ông ta, nếu như người có cấp phẩm thấp thì không được phép xây dựng những căn nhà cao cấp này mà còn phải tốn công đập bỏ và xây...

Chương 23 : Giải quyết ~

Trăng đã lên cao, Lý Nguyên Chân dựa vào cửa sổ nhìn cây sơn trà trắng khô héo trước mặt. Nàng không ngủ được, trong đầu chỉ mong đến ngày mai xem dì nhỏ sẽ cứu cây sơn trà trắng như nào.  Hôm nay là trăng tròn, điện công chúa của nàng nằm ở chỗ cao, phía trước điện thì rộng rãi, ánh trăng rọi xuống như màn sương khiến màn đêm bên ngoài càng sáng hơn. Lý Nguyên Chân chống cằm nhìn chằm chằm. Bỗng nàng nhìn thấy một bóng trắng lờ mờ đứng dưới gốc cây sơn trà sắp chết khô. Bóng trắng lờ mờ đó hiện ra dưới ánh trăng, tay áo đung đưa, y đứng ở xa nhìn về phía công chúa nhỏ. Lý Nguyên Chân sửng sốt mở to mắt. Người đó là người đã xuất hiện trong giấc mơ của nàng suốt mười năm qua, là người nàng mong mỏi hằng đêm muốn gặp lại. Nỗi nhớ nhung bóng hình thiếu niên nhiều năm đã trở thành chấp niệm không thể nói bằng lời. Lý Nguyên Chân phóng  như điên  ra ngoài rồi chạy nhanh xuống bậc thang trước điện. Nàng chuẩn bị nghỉ ngơi, búi tóc đã tháo, chân đi giày phượng, lúc chạy xuống c...

Chương 22 : Ký linh ~

Năm sáu tuổi, tiểu công chúa bị lạc ở núi Mang nằm phía sau hành cung*. (*hành cung:  Hành cung là các cung điện hoặc trạm nghỉ để nhà vua dừng chân nghỉ ngơi khi đi ra khỏi kinh thành. Thường thì các hành cung đều được xây cất, trang hoàng, chuẩn bị từ trước để sẵn sàng phục vụ mỗi khi vua và đoàn tùy tùng tới nghỉ.) Rừng sâu núi thẳm có rất nhiều âm thanh đáng sợ vào ban đêm, tiếng xào xạc trong lùm cỏ luôn khiến người ta cảm giác sẽ có thứ gì đó sắp nhảy ra ngoài ngay lập tức, phảng phất còn nghe thấy tiếng hú của dã thú. Gió xuyên qua những kẽ lá phát ra tiếng rít như tiếng người khóc thảm. Bên trong núi thực sự rất tối, cành cây cùng lụm cỏ có hình dạng như những con yêu quái nhe nanh múa vuốt, nhiều bóng đen đang đung đua trong gió, trông đáng sợ cực kỳ. Lý Nguyên Chân che miệng, bước đi loạng choảng, ánh mắt sợ hãi nhìn bóng tối xung quanh, thậm chí còn không dám khóc. Nàng sợ sệt chỉ biết nhỏ giọng kêu phụ hoàng, mẫu hậu nhưng xung quanh chỉ toàn những bóng đen khiến n...

Chương 21: Hoa sơn trà trắng ~

Lúc Mai Trục Vũ tỉnh dậy thì cảm nhận được một trận đau đầu, cậu đang nằm trên ghế dài cùng bộ y phục đi làm, bởi vì chân dài phải gác lên thành ghế quá lâu nên lúc tỉnh dây thực sự khá khó chịu. Mai Trục Vũ vươn tay day trán, bỗng cảm nhận được thứ gì đó, một thứ ấm ấm, có hơi nặng ở trên ngực mình, sờ thử thì thấy một mảng lông mềm mại. Cậu nhìn xuống thì phát hiện bản thân đang ôm một con mèo ly hoa, là con mèo ly hoa quen thuộc đó.  Mai Trục Vũ ngồi dậy đặt mèo ly hoa lên đầu gối, còn bản thân thì nhắm mắt lại rồi lặng lẽ nôn khan. Bỗng có thứ gì đó chạm vào đầu gối cậu, Mai Trục Vũ mở mắt nhìn thì thấy mèo con tỉnh rồi, mèo ly hoa vươn vai một cái thật dài trên đầu gối cậu, chả sợ hãi gì mà dùng đuôi quét qua quét lại cổ tay cậu rồi nhảy xuống đất và chạy về phía cửa sổ. Cậu không biết con mèo này là của nhà nào, mấy ngày nay mèo ly hoa này xuất hiện ở phòng cậu ba lần, thỉnh thoảng cậu còn nhìn thấy nó ở quan thự của hình bộ. Mai Trục Vũ suy nghĩ một lúc nhưng cũng không quá ...

Chương 20 : Mơ chua ~

Hình ảnh
Võ Trinh đã nói sẽ đẩy lễ thành thân lên sớm, lời vừa dứt thì lễ thành thân đã được đẩy lên trước Tết Đoan Ngọ. Võ nhị nương tử tùy hứng quen rồi, không ai quản được cô, vì thế những thợ thủ công ở các cửa tiệm đang làm vật phẩm, y phục cho lễ cưới đều vội vã đẩy nhanh tiến độ. May mắn là những vật phẩm có giá trị đã làm xong từ lâu nên những thứ còn lại không quá khó khăn. Về phía Mai Trục Vũ cũng phải chuẩn bị rất nhiều thứ, cha mẹ cậu đã mất, trưởng bối họ hàng duy nhất ở thành Trường An chỉ có Mai Thượng Thư, tức cha của Mai Tứ và quý phi trong cung. Có rất nhiều việc cần sự giúp đỡ của trưởng bối để tránh chân tay luống cuống, vì vậy Mai Trục Vũ thường đến kính cẩn thăm hỏi những ngày gần đây và việc gặp gỡ Mai Tứ cũng thường xuyên hơn. Mai Tứ là kiểu người yêu ai thì yêu cả đường đi lối về, thái độ của Mai Tứ đối với tỷ phu tương lai...không phải, đối với biểu huynh sắp cưới đại tỷ của mình ngày càng tốt hơn, lúc nào gặp cũng nói thêm vài câu với Mai Trục Vũ. Khi Mai Trục Vũ đến ...