Chương 25 : Liễu Ngự Sử ~
Võ Trinh nhìn bộ dạng giả vờ ngầu nhưng lại không dám rụt tay lại của tiểu lang quân, trong lòng cảm thấy cực kỳ thú vị bèn cố ý sờ tới sờ lui rồi mới buông tay. Cô vừa buông thì Mai Trục Vũ lập tức giấu tay vào trong tay áo, cậu vẫn chưa quen với việc tiếp xúc da thịt thân mật với người khác lắm. Nếu người khác đứng quá gần thì cậu sẽ sinh ra cảm giác cự quyệt nhưng nếu là Võ Trinh thì cảm giác không giống, cậu không thấy bài xích mà trái tim còn đập cực kỳ nhanh, khiến cậu mất bình tĩnh. "Sắp đến giờ tan làm của cậu rồi, sao nào, bây giờ cậu sẽ về nhà sao ?" Võ Trinh hỏi. Mai Trục Vũ lắc đầu: "Không, ta phải về quan thự trước." Cậu có chút buồn bực vì những lời nói trong vô thức vừa rồi với Võ Trinh, muốn cứu vãn tình hình, "Nếu nàng có việc quan trọng thì mau đi làm đi, ta về hình bộ." Mai Trục Vũ nói xong thì dắt ngựa rời đi. Nhưng đến khi cậu quay lại thì thấy Võ Trinh vẫn đang đứng ở đó. "Ta cũng không có việc quan trọng gì, ta đi cùng cậu nhé...