Quyển 2: Ở Kinh Đô - Chương 43: Phá cửa sổ
Tiếng trống canh đêm vang lên, chính là thời khắc gà gáy chó trộm* lộng hành. (*Gà gáy chó trộm: Chỉ những người muốn đạt được mục đích riêng mà không ngại sử dụng mọi kỹ xạo bất chính, cũng có thể chỉ những kẻ lưu manh chuyên lừa gạt) Một bóng đen nhẹ nhàng đáp xuống từ bức tường sau của phủ Phạm như một chiếc lá rơi, không phát ra dù chỉ một tiếng động nhỏ, khi chạm đất còn phủi nhẹ lớp bụi bám trên người rồi nhanh chóng hòa vào màn đêm. Dĩ nhiên người này chính là Phạm Nhàn, cậu vừa lặng lẽ tiến bước trong bóng tối vừa thầm nghĩ tại sao trên đời lại không có thứ khinh công thần kỳ nào giúp cậu có thể bay vút qua mười trượng nhỉ ? Hại cậu mỗi lần trèo tường đều dính đầy bụi bẩn. Kinh Đô phồn hoa là vậy nhưng khi màn đêm buông xuống, những nơi còn ánh đèn sáng cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay, như khu Ngõa Lộng Hạng vẫn còn mở chợ đêm, có tạp kỹ nhào lộn hay như hồ nước của Lưu Tinh Hà đến nửa đêm vẫn còn đèn treo sáng trưng để đón khách lên thuyền. Còn lại phần lớn đường phố đều chìm t...